Thứ Tư, tháng 10 31, 2007

CÓ MỘT NGƯỜI VIỆT KHÁC CŨNG... GIỎI LUÔN !

Đi tìm một vài tấm hình minh hoạ cho entry anh chàng đầu bếp giỏi nhất nước Mỹ. Tìm hoài không có, trong khi đó hình món ăn do "một người Việt khác" thì nhiều quá trời. Mà coi bộ “người Việt” này cũng giỏi quá chừng nghen. ;) ;) :D :D
Có bận nhà thơ Lê Chí và nhà ẩm thực "tự phong" Phù Sa Lộc đi Hà Tiên về cho chủ blog một túi nấm tràm khô. Lẽ ra thì có nấm tràm tươi nhưng các bác để quên trên xe hơi và nhà văn Lê Văn Thảo đã chở tuốt về Sài Gòn. Nghe mà tiếc đứt ruột. Nấm tràm ngâm nước, rửa sạch cát, đem nấu canh với tép bạc (dân Bắc nói là tôm bóc nõn) và đủ thứ rau. Chèn ơi, cái vị đắng của nấm tràm nó mới... ngọt làm sao ! Nói thiệt đó !
Còn đây là nấm mối - loại nấm mắc nhất Việt Nam - do nhà báo Khoa Chiến đem qua cho. Một mớ đem xào, một mớ đem nấu canh rau tập tàng. Đặc biệt cả hai món này chỉ nêm với một thứ gia vị duy nhất là muối ớt, chỉ vậy mà thôi. Tự thân chất ngọt, mùi thơm của nấm mối sẽ là linh hồn của tất cả.

Ở xứ Nam Bộ mà không biết kho mắm thì coi như... bỏ, cũng như xưng danh dân miền Tây mà không biết uống rượu đế. Cá rô phải đem kho với mắm sặt Cà Mau mới đúng điệu, vừa thơm vừa mặn mòi, mắm Châu Đốc ngọt quá lại có màu đỏ coi không được tự nhiên. Thèm thiệt !

Cá rô nướng ăn kèm với rau răm, chấm với muối ớt. Tại vì dân thành thị bây giờ ám ảnh tiến bộ khoa học kỹ thuật nên khoái ăn muối I ốt, thành thử hương vị đồng quê phai nhạt ít nhiều. Đúng điệu cá rô phải nướng lửa rơm hoặc than củi, da cá cháy xém một tí; ớt hiểm phải đâm với muối cục, có vậy miếng cá nướng mới đậm đà hơn.


4 nhận xét:

Lê Duy nói...

Muốn có đầu bếp giỏi phải có người có tâm hồn ăn uống giỏi. Tỷ như muốn có bác sĩ giỏi phải có con bệnh nặng cho bác sĩ thử tay nghề. Hê. Mà ở Cần Thơ có tay nấu bếp rất khá ở đường Trần Hoàng Na, chiên cá không chỉ vàng ươm mà là "đen giòn" Hổng tin vô VP báo Thanh Niên hỏi thăm thì biết

HONG HANH nói...

Ha ha, bác Lê Duy có một đúc kết quá chí lý. Làm chuyện gì cũng có một mối dây liên kết, có một dây chuyền công nghệ mới thành chuyện. Hèn chi, tui thấy trước mấy bệnh viện lớn của C.T có mấy tiệm bán... hòm to chà bá ! Cái nầy gọi là phục vụ từ A tới Z ! Ủa, nhầm lẫn từ A tới Z là "cái vụ" kia, chớ "cái vụ" nầy là... từ A tới Á !

QuyLe nói...

Thấy món ăn ngon nhào dzô liền, ai de thấy đông quá . Hê hê Xì dòn cần đước tui cần đầu bếp xịn đang thất nghiệp mại dzô mại dzô. Cái khoái nhất trên bàn tiệc không phải món ăn ngon mà lại miếng lót ly quen quen khoái quá, xài hết chưa ghé ăn sáng sẽ cung cấp tiếp nha. Xài nhiều cám ơn lắm.Mà đừng nghe bs ví dụ xúi quẩy. Ai dè đang nói chuyện ăn uống đầy văn hóa qua chuyện bịnh hoạn. HH ơi coi chừng tranh thủ quảng cáo trên sân khách (tuýt tuýt )

kiki nói...

Hai con ca' ro^ nhi`n tha^'y thu+o+ng ghe^. Be^n na`y chi? co' ddo^ng la.nh a(n kho^ng ngon.
O+? nha` mi`nh cu~ng co' na^'m tra`m kho^, ddi.nh na^'u cha'o hoa`i ma` lu+o+`i ru+?a na^'m dda^`y ca't na`y. Chu+a tha^'y na^'m tra`m tu+o+i bao gio+`, chi? tha^'y trong hi`nh. Na^'m mo^'i cu~ng chu+a ddu+o+.c a(n luo^n.