Chủ Nhật, tháng 10 21, 2007

ĐIỆU TANGO CHO BÀ CECILIA


Tin hot nhất trong tuần qua là gì sau những vụ hết sức tào lao mà cũng hết sức là... báo chí như Vàng Anh, như cô Chanh, như Cô Gái Đồ Long Đao gì đó. Có lẽ chỉ là "Vợ chồng Tổng thống Pháp - Đường ai nấy đi" (rất thích tựa bài nầy trên T.T).

Chiều này ngồi tào lao với bác Tr., bác L.D lại xoay quanh vấn đề này. Tôi bảo - làm đệ nhất phu nhân đâu hẳn là sướng. Bác L.D gật gù - chắc hẳn bác ta nghĩ đến chuyện... iu đương của bà Cecilia (!). Bác Tr. hỏi một câu: Nếu vợ chồng T.T mình mà ly dị thì sao ta ? (Ông này hay có những câu hỏi... khác người !). Tôi nghĩ ngay đến một tựa bài báo không thể nào hay hơn: "Phu nhân T.T nói: Chẳng thà tui về quê cắm câu còn sướng hơn".

Thiệt tình là vậy đó. Cứ nghĩ cảnh phải đóng lệ bộ tháp tùng chồng bôn ba xứ người; rồi nội cảnh phải đi sao cho đúng bộ; cầm dao, muỗng, nĩa sao cho đúng phép tắc... là đủ oải. Cánh phóng viên kinh nghiệm trận mạc đầy mình mà đeo theo các chuyến công cán như vậy còn bở hơi tai nói chi đến các phu nhân. Thành thử nếu phu nhân mà cho phép thì tui đây sẵn sàng làm một bài đại loại như - Phu nhân sau 100 ngày nhậm chức - Sau những chuyến công cán phu nhân chỉ thèm ăn cá kho quẹt - Phu nhân vẫn cười lịch thiệp dù ngán đến tận cổ dĩa thịt xông khói - vân vân và vân vân - có lẽ hot lắm đây.

Trở lại vợ chồng ông Sarkozy. Theo BBC thì mặc dù ông Nicolas Sarkozy và bà Cecilia tuyên bố li dị sau 11 năm lấy nhau nhưng ông vẫn còn đeo nhẫn cưới tại các cuộc đàm phán về hiệp ước cải cách EU tại Lisbon, Bồ Đào Nha. Tôi chẳng quan tâm đến thông tin dạng này, chỉ nhìn hơi lâu tấm ảnh. Có ngay 2 nhận xét: nhẫn cưới của ông ta quá xấu và đơn điệu; bàn tay của ông lại càng xấu hơn (!). Nhớ khi đi tản bộ ngang qua điện Élysee mới đây, tôi và một người bạn đã đề cập nhiều đến ông Sarkozy. Cả hai đều có chung một ý nghĩ là ông ta quá chán và không điển hình so với những gì người ta hay hình dung về một Tổng Thống Pháp, về một người đàn ông Pháp. Ít nhất khuôn mặt phải trữ tình như Jacques Chirac, như Francois Mitterrand chẳng hạn. Nhưng người bạn tôi cũng nói rằng, trong khi nước Pháp đang cực kỳ sốt ruột vì điệu tango của mình trong mọi lĩnh vực thì họ phải cần đến tính cách quyết đoán như ông ta.
Nhưng khổ nổi, dù cho là đệ nhất phu nhân đi chăng nữa thì bà Cecilia cũng chỉ là phụ nữ bạn ơi. Và dĩ nhiên bà ta thích điệu tango ! Thế nên đường ai nấy đi là điều dễ hiểu nhé ông Sarkozy !
Lại ước giá như Công nương Diana có một chút chi quyết đoán như bà Cecilia. Nhưng vậy mới là cuộc đời phải không !

Không có nhận xét nào: