Thứ Hai, tháng 7 02, 2007

VĨNH BIỆT NỮ SĨ MỘNG TUYẾT

Chùng chình mấy bận không về Hà Tiên được. Mới hôm đi Châu Đốc, còn định bụng tuần nầy sẽ đi. Vậy là lỡ làng dịp được gặp nữ sĩ Mộng Tuyết.
Hứa với C.M. Hiển sẽ viết một bài về bà cho số báo ngày mai nhưng rồi lại từ chối. Sự nghiệp văn chương của bà quá lớn mà những gì mình biết về bà còn hời hợt quá. May là nhờ anh Hà Đình Nguyên viết hộ, ảnh đã nhận lời.

Lướt qua các trang web điện tử để xem thông tin về bà. Thích nhất những dòng trích dẫn lời bà. Hãy xem bà đã nói về thi sĩ Đông Hồ như vầy:

“Trong lòng phải luôn si tình người ấy ! Luôn cảm nhận yêu người ấy nhiều hơn ngày đầu tiên, ít hơn ngày cuối cùng, mà “ngày yêu cuối cùng” thì chẳng bao giờ có”.

Tình yêu bao giờ cũng lớn lao như vậy. Bây giờ cũng như ngày xưa. Thế hệ nào, giai tầng nào cũng yêu nhau đến như vậy mà thôi. Chỉ có điều. Dường như ngày nay, người ta ít thể hiện tình yêu qua câu chữ. Thư tình viết tay xem như đã là chuyện quá khứ. Thế nên để tìm một không gian lãng mạn, một con người lãng đãng mới khó làm sao !

Không có nhận xét nào: