Thứ Tư, tháng 7 18, 2007

TRÚNG SỐ ĐỘC ĐẮC

Hãy nói thật với tôi, đã có bao giờ bạn từng ước ao một ngày nào đó mình sẽ... trúng số độc đắc ! Tôi đoan chắc rằng, dễ có đến hai phần ba số người trôi lướt qua mắt tôi mỗi ngày hơn một lần trong đời đã từng mơ tưởng đến. Chẳng vậy mà quanh ta, mỗi sớm mai thức dậy đều thấy... cơ man là người bán vé số (!). Họ quanh quẩn bên mỗi quán cà phê, mỗi quán phở, mỗi bến xe, mỗi bến phà... Tóm lại, họ chìa tập vé số vào mặt ta kể cả khi ta đang ăn, đang uống, đang làm tất tật mọi thứ để xả stress. Đáp lại cái lắc đầu khó chịu của ta lại là... cái nhìn đầy cáu bẳn, giọng nói đầy gắt gỏng của họ. Tại sao họ lại nỡ đối xử với “Thượng đế” thô bạo dữ vậy. Hoá ra, họ cho mình là người đi bán... À không, nói vậy thì “thô tục” quá. Họ cho mình là người đi... ban phát ước mơ, ban phát hy vọng - dẫu có hão huyền đến mấy - cho thiên hạ. Mà như vậy, hoá ra họ đã là “bề trên” của ta mất rồi. Nên chi, đành mà chịu đựng, đành mà cay đắng nhận ra rằng tự thân tấm vé số có một ma lực đến không ngờ.

Trong câu chuyện lần nầy, tôi sẽ không đề cập đến những mảng “tối thui”, những hệ luỵ từ những tấm vé số vốn vô cùng chân chính. Tỷ như chuyện đánh số đầu, số đuôi. Tỷ như chuyện mấy tay ma giáo “ảo thuật” màn dán số giả mạo vô mấy trái banh lấy ra từ lồng cầu ở tỉnh L. nọ. Hoặc tỷ như chuyện, có ông A, bà B, chú X, Y, Z nào đó muốn “rửa tiền” bèn vác 60 triệu để mua tấm vé số trúng lô 50 triệu chẳng hạn. Và còn vô thiên lủng chuyện “tối thui” như vậy. Hãy chỉ nói quanh tấm vé số minh bạch không thôi, bạn sẽ thấy vô vàn chuyện éo le, thú vị.

CHUYÊN NHẶT TRÊN “XA LỘ ẢO”:
Thú thật với các bạn, đã có một thời gian tôi luôn ám ảnh với nỗi khắc khoải rồi đây mình sẽ trúng số độc đắc. Đó là những năm mà cả cơ quan chúng tôi phải ăn mì tôm vụn cân ký mỗi sáng, trưa đến khẩu phần nhỉnh hơn với một con cá rô phi hoặc 2 con rưỡi cá kèo kho nước muối lõng bõng. Khi đó, lương tháng 120 đồng, đóng tiền ăn cho bà bếp hết 90; nhuận bút một bài được 36 đồng, nhưng báo thì nửa tháng mới ra một số, trong khi nhuận bút 6 tháng lãnh một lần, tiền lại rớt giá vèo vèo. Vậy nên, chúng tôi chỉ có nước mơ trúng số để đổi đời. Ky cóp được món tiền còm lại phân vân nên mua vé số hay mua sách. Đôi khi – hay thường khi thì chưa biết - máu “mơ giàu” nổi lên lại khấp khởi mua vé số. Trời ạ, đại đa phần là thua, mà mỗi lần xé đi tờ vé số trật lất lại chắc lưỡi tiếc hùi hụi - vậy là đi đời 1 “Khát vọng đổi đời” của X. Xvaig, một “Thế nhân ô trọc” của X. Moom hay nửa bộ “Đỏ Đen” của Xtangdan... (!). Một ngày nọ, tới xí nghiệp in dò bông báo ngay lúc họ chuẩn bị in vé số. Trời ạ, bạn có thấu nổi cái cảm giác của tôi khi thấy chồng giấy khổng lồ để in vé số e rằng phải tính bằng tấn. Chợt nghĩ, có lấy hết mấy tờ vé số trúng tất cả các giải lại đem cân có nặng được cỡ... 10 gam hay không. Một xác suất vô cùng khủng khiếp. Tôi chợt thấy mình đang theo đuổi một thứ gì đó hết sức phù du. Chỉ vậy thôi mà... “tàn giấc mơ hoa”.

Nhưng đó chỉ là chuyện của tôi, một kẻ vốn an phận thủ thường. Còn thì, thiên hạ vẫn mơ, thiên hạ vẫn trúng, thiên hạ vẫn hy vọng. Họ bảo, có khó trúng đến vậy mới ra nghĩa... độc đắc, mới ra nghĩa đây là của “hoạnh tài”. Chẳng vậy mà các công ty xổ số kiến thiết ngày một ăn nên làm ra. Hôm nọ, tôi vào google.com.vn thử đánh dãy chữ “xổ số kiến thiết”, chỉ mất có 0,54 giây tôi đã có 13.200 dữ liệu liên quan. Còn website của các công ty XSKT thì vô khối chuyện để sửng sốt, để nôn nao, khắc khoải... tại sao ta không mua vé số. Tỷ như, ngay bây giờ truy cập vào website của công ty XSKT Bình Dương chẳng hạn, bạn sẽ thấy một dòng chữ đầy hấp dẫn chạy liên tục: “Vé số 2004 KT 030 ngày 23/7/2004, đồng bào huyện Ba Tri, Bến Tre và Chợ Gạo, Tiền Giang trúng giải đặc biệt 7 tỷ đồng”. Hội đồng Liên kết phát hành xổ số kiến thiết Bắc Miền Trung thì khẳng định: “ai cũng có cơ hội trúng thưởng như nhau... Mỗi loại vé số đều có sự hấp dẫn riêng của nó. Bạn chỉ cần bỏ ra 1 ngàn đồng, vận may gõ cửa, bạn có thể trúng một số tiền lớn gấp hàng chục, hàng trăm thậm chí hàng chục ngàn lần”. Nghe mà mê tơi ! Và cũng khi vào website của XSKT TP Hồ Chí Minh, tôi mới biết, hoá ra ở Việt Nam xổ số đã xuất hiện từ thời Pháp thuộc hồi đầu thế kỷ trước. Dẫu có phát triển đến mấy loại hình như vé số tờ, số bóc, số lô tô... tự trung lại cũng để thiên hạ uớc mong. Nghèo thì mong giàu, giàu lại mong giàu thêm – một tâm lý rất thật của người đời.

Cũng trên website của XSKT Bình Dương lại nhặt được một mẩu chuyện khá thú vị. Số là, ngày 29/6 hôm rồi, công ty nầy mừng sinh nhật mới có một bài ngỏ trên mạng. Có đoạn như vầy: “Thưở thiếu thời, từ lúc sinh ra đời (1979) cho đến năm 8 tuổi (1987), cậu bé xổ số còi cọc trong gia đình nghèo khó, đông con, cha mẹ nói sao con cái nghe vậy. Đó là hình ảnh của một thời sống trong cơ chế tập trung quan liêu, bao cấp. Lớp thanh niên sinh sau 1979 có ai được nghe kể về chế độ phân phối tem phiếu thực phẩm và nhu yếu phẩm hay không. Vé số hồi ấy cũng là thứ để phân phối, người nào có sổ đại lý cứ mang bán sổ thì cũng được nhiều hơn lương. Thời ấy, người ta ăn bo bo mà mang sổ đi xếp hàng để lấy những tờ vé số 50 xu in trên giấy rơm. Thời ấy, nhân viên thay nhau bán lẻ vé số xổ liền bên bến đò Cầu Ngang cho khách vãng lai mùa trái cây. Thời ấy, người tham dự xổ số trúng thưởng lại thích nhận thưởng bằng vỏ ruột xe đạp, xe Honda...”. Bức tranh quá “hoàng tráng” !

Tôi có ông bạn đang là hoạ sỹ ở một tỉnh lẻ nọ. Ông này vốn có tính vô cùng cẩn thận. Tỷ như chuyện cá xem thằng Anh đụng thằng Đức, thằng nào thắng. Vậy là ổng mở sổ tay ra, tính tính toán toán, nào là thằng Anh có mấy thằng chơi cho MU, mấy thằng chơi cho Asenal; thằng Đức có mấy thằng chơi cho BM. Ổng lại tính mấy đội này đụng nhau mấy lần, tỷ số ra sao để... suy ra. Chỉ tiếc, khi ổng tính xong thì trọng tài đã thổi còi tan cuộc ! Nhưng chính nhờ cái nỗi mê tính xác suất như vậy ổng mới biết, trên website của XSKT Cà Mau lại có cả bảng tính xác suất từng dãy số từ 0 đến 9 dán trên mỗi quả banh xuất hiện trên lồng cầu từ hàng đơn vị và hàng chục ngàn là... bao nhiêu lần. Website của Bình Dương càng siêu hơn khi cập nhật bảng tính toán của sơ sơ... 23 tỉnh thành, trong đó có luôn Hậu Giang là tỉnh mới tái lập có 7 tháng nay mà thôi. Không biết, trên đời có bao nhiêu tay mê xác suất như vậy để truy cập mà tính toán. Có điều, coi bộ với mức sống hiện nay, mức trúng 50 triệu đã không còn là... “độc đắc”. Thế nên, các tỉnh mới đua nhau hết bóc, đến cào, lại đến điện toán, lô tô. Vào xosothudo.com.vn mới hay giải đặc biệt của Lô tô 6X36 hiện đã trên 4 tỷ đồng, giải đặc biệt trọn bộ của điện toán đã nhặt sơ sơ có... 300 triệu. Riêng cái “anh” Bình Dương lại còn nghĩ đến cư dân của “xa lộ ảo” khi bày ra chuyện cho người truy cập đoán thử xem kết quả giải đặc biệt kỳ này là số gì. Và bạn có biết không, nếu đoán đúng thì một giải trị giá 500 ngàn đồng sẽ thuộc về một em học sinh nghèo, chịu khó học giỏi hoặc là một gia đình neo đơn nào đó do người đoán đúng chỉ định. Về phần người đoán đúng sẽ được tặng một cặp nguyên vé số kiến thiết kỳ tới. Vậy là tha hồ một công đôi chuyện, không tốn xu teng nào mà vừa làm việc thiện lại vừa nuôi ước mơ. Tưởng là “ảo”, ai dè bà con tham gia quá xá. Tỷ như, kỳ xổ ngày 30/6 mới đây có đến 225 người tham gia dự đoán.

CHUYÊN NHẶT BÊN HÈ PHỐ
Đừng tưởng các website xổ số là khô khan, thuần con số. Nó cũng có văn chương hẳn hoi. Đọc trên mục “Danh ngôn” của website XSKT Bình Dương có mấy câu như vầy: “Lời nói là bạc, im lặng là vàng. Kẻ ít nói nhất thường là người biết nhiều nhất. Hãy hy vọng về điều tốt nhất nhưng hãy chuẩn bị cho cái xấu nhất. Việc gia đình nên giữ kín trong nhà”. Như một trùng hợp ngẫu nhiên, cách ứng xử của những người đã trúng số, nhất là trúng số độc đắc thường là như vậy. Đối với các chủ đại lý vé số kiến thiết lại càng kín như bưng. Họ bảo: bí mật nghề nghiệp ! Sáng hôm qua, ngồi nhâm nhi cà phê bên lề đường Tân Trào với ông Tâm, một chủ đại lý vé số có hạng ở Cần Thơ. Tôi thắc mắc với ổng, chẳng hiểu sao, từ đời nảo đời nào, thiên hạ hay bảo nhau của trên trời rơi xuống thường khó giữ; rồi hoạ phúc khó lường. Ổng bác bỏ thẳng thừng: “Tại cái tính người dân miền Tây đa phần nó vậy. Có của từ trên trời rơi xuống thì cứ xài líp ba ga. Mà biết sao là còn, biết sao là mất. Giả dụ số tiền đó họ cho người này, người kia hay đem đi cúng chùa, cúng miễu ít nhất vẫn còn đó cái tình”. Gần ba chục năm trong nghề, ông Tâm tiếp xúc khá nhiều “tỷ phú bất ngờ” thế nhưng ông ấn tượng nhất chỉ có hai ông nọ ở Cần Thơ. Cách đây đã 20 năm, một ông mua bán tạp hoá ở chợ Mít Nài, phường An Nghiệp trúng độc đắc đến 20 tờ. Lúc đó, ông chủ tạp hoá đã 60 tuổi và có đến 10 người con. Biết là trúng số mà gương mặt vẫn lạnh tanh. Đi lãnh tiền với ông Tâm, ông già chỉ nói độc một câu: “Thưở cha sanh mẹ đẻ đến giờ, lần đầu qua nhìn thấy tiền mà đo bằng thước”. Vậy rồi, ông già một hai gởi tiền lại nhà ông Tâm mà không đòi bất cứ một tấm giấy biên nhận nào, chỉ vỏn vẹn một chữ ký để... “Thôi để qua về qua tính toán lại coi cho đứa nào bi nhiêu. Miễn thấy đứa nào cầm giấy có chữ ký của qua phiền chú em phát giùm”. Nửa tháng sau, ông Tâm kết sổ như ngân hàng sau khi ông già chia hết của “hoạnh tài”. Giờ thì ổng đã chết nhưng nghe nói con cái cũng được một số vốn làm ăn sau cái hên của cha mình. Khoảng 10 năm sau, lối 10 giờ đêm ông Tâm lại thấy một anh chàng đang làm việc tại công ty chiếu bóng tới đập cửa đòi đổi vé số. Thấy anh này quen đứa em, vả lại ông Tâm cũng đang “xỉn”, ổng mới khoát tay bảo: “Để đó, ngày mai lại chị Hai đổi cho”. Anh chàng này thấy vậy cũng bỏ đại xấp vé số trên bàn rồi về. Sáng mai, tỉnh dậy nhìn xấp vé số nằm lăn lóc, nhặt lên ông Tâm tá hoả khi biết tay này trúng đến 32 tờ độc đắc. Tôi thắc mắc: “Sao họ tin ông mà gởi của khơi khơi vậy”. Ông Tâm cười bảo: “Thì cũng tin một phần, nhưng phần còn lại tui đoan chắc mấy tay này thấy của tới bất ngờ lại quá lớn nên hoảng loạn quá mức mới chuyển qua... tỉnh rụi đó cô”. Tôi à lên, hoá ra cái cảm giác trúng số độc đắc là vậy !

Tôi bèn hỏi ông Tâm một câu, vậy thì người trúng số độc đắc sướng hay khổ. Ông Tâm cười cười bảo: “Khổ muốn chết cô ơi. Cô thử hình dung bình thường thì hổng ai tới thăm mình, tới chừng trúng số, bà con cô bác kéo tới rần rần. Nhiều người họ hàng kiểu bắn đại bác ba ngày chưa tới cũng kiếm cho được. Rồi bạn bè rủ nhậu nhẹt hết độ này đến độ kia. Hổng chừng còn thâm vô tiền nhà”. Ông Tâm kể thêm, mới đây có một tay ở Cần Thơ trúng vé số độc đắc, đâu vài ngày sau mấy người bạn làm cùng sở của anh ta điện hỏi ông Tâm xem thật ra... thằng bạn mình trúng mấy tờ. Vì lý do nghề nghiệp ông Tâm không hé môi liền bị mấy tay này tạt ngang: “Xí bì đặt giấu hoài, ông là người bán thì ông phải biết nó trúng mấy tờ chớ”. Trời đất, xem ra thì tay trúng số độc đắc này khổ quá xá rồi !

Cũng với câu hỏi này tôi đem đặt ra với ông T. hành nghề mua bán ở chợ Hàng Dừa, ổng trề môi bảo: “Xời, trúng số sướng muốn chết chớ khổ nổi gì. Tui đang muốn trúng nè bà”. À hoá ra ông bạn này quan tâm đến khía cạnh khác. Ổng có một ông bạn hành nghề y, ông khoái nhất nhất tay này ở tính anh hùng hảo hán khi dám vỗ ngực giữa bàn nhậu mà bảo: “Tao chỉ sợ vợ sao chứ vợ hàng xóm tao cóc sợ”. Mới đây, tay nổi tiếng sợ vợ này trúng một hơi 8 tờ độc đắc. Ra đường thấy mặt mày cứ hí ha hí hửng, ông T. ngoắc lại bảo: “Ê, trúng số đã vậy sao mầy”. Anh ta trả lời làm ông T. chưng hửng: “Tiền bạc là phù du, nó bay hết à ông ơi. Có điều bây giờ con vợ nó lại sợ, lại nể tui ông ơi. “Độc đắc” là ở chỗ đó. Phải biết vậy mấy năm trước tui cố làm hai, ba job rồi nói dóc trúng số cho bả thăng lên “tiểu đội trưởng” là sướng mớ đời”. Kinh nghiệm của tay này lan truyền quá xá. Mấy chàng vậy là cứ mua vé số, nhứ nhứ trước mặt vợ dẫu chỉ để vợ nể tình phu phụ... 24 tiếng đồng hồ... (!). Mới đây lại nghe chuyện, một tay bác sĩ ở bệnh viện Q. làm thần tài bất đắc dĩ. Số là , trong lúc cao hứng bên bàn nhậu ông ta mua một xấp vé số rồi phân phát trong bàn từ lái xe đến y tá, y sĩ, phần mình giữ lại 5 tờ. Đến giờ xổ số, cả bệnh viện được một phen nhộn nhạo với cái tin mấy tay đồng nghiệp trúng độc đắc đều trời. Tay bác sĩ cứ cười toe, không chỉ vì mình trúng số mà vì bằng hữu ai cũng vậy. Coi bộ “tình thương mến thương” quá xá cỡ.

Nghe xong chuyện, tôi chợt nghĩ vậy trúng số độc đắc sướng hay khổ đây. Ông Tâm nói gọn một câu: “Niềm tin và hy vọng của người đời đó nghen cô”. Ừ thì cứ tin, cứ hy vọng. Vậy mới là đời chứ.

2 nhận xét:

Jason h nói...

Hey! i'm going to cali this sunday.. gonna be there for a week, this is the site i was talking about where i made the extra cash. later!

Heo con nói...

He he con voi HG vua upload 1 so hinh dang ke "Chau cua tui" cho H xem!!!