Tình hình là độ chừng hơn tháng nữa chủ blog lại có dịp đi Tây. Nghĩ đến việc được rảo bộ giữa 2 kinh kỳ: Luân Đôn và Bá Linh là thấy sướng tỉ tê rồi. Mấy tên bạn thân gào lên: đừng có giở trò đi lạc như bữa hổm nghen bà ! He he, tôi thầm nghĩ, lạc thì dễ rồi nhưng vẫn đề là có... cơ hội nhậu nhẹt hoành tráng như xưa hay không mới là điều đáng nói !
Chiều nay vừa ngồi rị mọ cái thủ tục xin visa, vừa tủm tỉm cười để đừng... bực mình mất vui mấy ngày Tết. Nè nghen, với cái tờ khai hồi đi Ph. tui nhớ chỉ có 2 tình trạng liên quan đến hôn nhơn, một là có hai là không. Ai dè, nhờ tờ khai mới nầy mà chủ blog mới biết là có đến 5 tình trạng nghen ! Nè: độc thân, kết hôn, ly hôn, ly thân và còn cả... goá phụ (Chèn ơi, bản khai nầy quên mất tiếng Việt nó rắc rối lắm, gặp phải mấy ông chết vợ thì phải tìm một từ gì cho nó đặng hơn chớ !). Và rồi cả một lô xích xông những câu hỏi có hay chưa, có hay không ?
Bác Th. - tư lệnh miền Trung - nghe nói bèn ta thán: "Chi mà mệt dữ rứa hè. Nghe mà hãi. Bọ ở nhà thôi trớt”. Tôi cả cười và can: “Thôi thôi, bọ ráng đi Tây một chuyến mà làm cái phóng sự cho nó hoành tráng. He he, đảm bảo khôi hài y như Hai Lúa lên Sè Goong nghen”.
Chủ blog đang đợi cái thủ tục xin visa đi Phi châu xem nó ra làm sao. Đảm bảo, hổng có phóng sự hay là hổng ăn Tiền !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét