Báo chí sáng nay lại loan tin về chủ sở hữu chiếc Rolls Royce màu xanh diệp lục với giá 1,32 triệu USD (giá xuất xưởng 486.360 USD). Tôi chẳng chú ý lắm đến những chi tiết mô tả chiếc xe như nạm vàng thật, ốp gỗ óc chó, bọc da lộn… vân vân và vân vân. Chỉ chú ý đến hai chuyện: bà D. cho biết tất cả các xe của bà sở hữu đều mang biển số của Bình Định xứ nhà mặc dù bà đang ở đất Sài Thành, chiếc Rolls Royce nầy có số cực đẹp 77L – 7777 ! Chuyện thứ hai lại là thú vui của bà D. Hãy nghe bà tâm sự: “Tôi muốn mua cho mình một món quà có giá trị. Cả đời tôi chưa có thú vui nào ngoài việc thưởng thức ô tô”. Cần biết thêm, dù giàu là vậy nhưng bà D. chưa bao giờ đi nước ngoài và rất sợ đi máy bay.
Ngồi nhâm nhi cà phê sáng, đọc đi đọc lại mẩu tin nầy mà bật cười thú vị. Tự dưng lại suy ngẫm vậy thú vui của tôi là gì ? Và liệu khi mình tự đi mua quà tặng cho mình thì liệu mình sẽ chọn cái gì đây ? Tôi thì khác bà D. rất thích đi máy bay và lại không hề biết đi xe máy nói chi đến chuyện chạy xe hơi. Vậy nên, tự thưởng cho mình chiếc Honda@ hay SH hả - xưa rồi Diễm; tự thưởng cho mình chiếc Lexus ư - sức mấy bồ Tèo ! Làm sao bây giờ - chẳng lẽ tự thưởng cho mình chiếc chuyên cơ !!! Ha Ha Ha…
Nói chơi cho vui vậy thôi. Chứ suy ngẫm một cách nghiêm túc thì liệu có ai tự nghĩ đến việc sẽ tự thưởng cho mình một cái gì đó, tự hỏi mình liệu thú vui của mình là gì ? Và sau khi hỏi sẽ là dám thực hiện điều đó !
Hôm qua là một ngày bận rộn đến tận 10 giờ đêm. Nấu một tô canh cá khoai cực ngon, tiêu cay xé, chuẩn bị ăn thì nghe 2 cú điện thoại một của đối tác, một của sếp, và sau đó là vô số cuộc gọi khác. Chị Tô rên rỉ qua điện thoại: “Tui đang vật lộn với cái logo của bà nè. Bà có biết là 28 tết tui phải quảy balô qua xứ sương mù không. Nhà có 4 người mà ăn tết 3 nơi”. Xúi chị Tô trốn qua Pháp ăn Tết với bé Nhí nhưng đừng cho sếp biết. Hi hi. Kết cục làm được nhiều việc cho chuyến đi sắp đến của Toà soạn và đồng nghĩa với việc túi bụi với cả núi việc và sẽ không biết Tết là gì. 11 giờ đêm bụng đói meo, uống tạm 1 ly sữa. Chồng hỏi: Ủa, vậy mình kiếm tiền để làm gì ? Câu hỏi tưởng là dễ nhưng lại quá khó để tìm câu trả lời ! Dứt khoát tôi sẽ tính sổ cuối năm với bản thân tôi.
Ngồi nhâm nhi cà phê sáng, đọc đi đọc lại mẩu tin nầy mà bật cười thú vị. Tự dưng lại suy ngẫm vậy thú vui của tôi là gì ? Và liệu khi mình tự đi mua quà tặng cho mình thì liệu mình sẽ chọn cái gì đây ? Tôi thì khác bà D. rất thích đi máy bay và lại không hề biết đi xe máy nói chi đến chuyện chạy xe hơi. Vậy nên, tự thưởng cho mình chiếc Honda@ hay SH hả - xưa rồi Diễm; tự thưởng cho mình chiếc Lexus ư - sức mấy bồ Tèo ! Làm sao bây giờ - chẳng lẽ tự thưởng cho mình chiếc chuyên cơ !!! Ha Ha Ha…
Nói chơi cho vui vậy thôi. Chứ suy ngẫm một cách nghiêm túc thì liệu có ai tự nghĩ đến việc sẽ tự thưởng cho mình một cái gì đó, tự hỏi mình liệu thú vui của mình là gì ? Và sau khi hỏi sẽ là dám thực hiện điều đó !
Hôm qua là một ngày bận rộn đến tận 10 giờ đêm. Nấu một tô canh cá khoai cực ngon, tiêu cay xé, chuẩn bị ăn thì nghe 2 cú điện thoại một của đối tác, một của sếp, và sau đó là vô số cuộc gọi khác. Chị Tô rên rỉ qua điện thoại: “Tui đang vật lộn với cái logo của bà nè. Bà có biết là 28 tết tui phải quảy balô qua xứ sương mù không. Nhà có 4 người mà ăn tết 3 nơi”. Xúi chị Tô trốn qua Pháp ăn Tết với bé Nhí nhưng đừng cho sếp biết. Hi hi. Kết cục làm được nhiều việc cho chuyến đi sắp đến của Toà soạn và đồng nghĩa với việc túi bụi với cả núi việc và sẽ không biết Tết là gì. 11 giờ đêm bụng đói meo, uống tạm 1 ly sữa. Chồng hỏi: Ủa, vậy mình kiếm tiền để làm gì ? Câu hỏi tưởng là dễ nhưng lại quá khó để tìm câu trả lời ! Dứt khoát tôi sẽ tính sổ cuối năm với bản thân tôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét