Thứ Năm, tháng 12 25, 2008

NỖI BUỒN TO ĐÙNG !

TRỜI ƠI, SAO MÀ BUỒN DỮ VẬY NÈ !

BUỒN MÀ KHÔNG NÓI ĐƯỢC !

BUỒN MÀ KHÔNG CÓ QUYỀN BÀY TỎ !

BUỒN MÀ KHÔNG BIẾT LÀM SAO GIẢI TỎA !

BUỒN...

BUỒN, BUỒN...

BUỒN, BUỒN, BUỒN...

6 nhận xét:

Mblog nói...

Bùn thì xem bài "Gởi mình" trên Mong Manh ! Những đâu có gì bùn bằng mấy người đường TVH lúc nhận thiệp cưới của chim đỗ quyên !

zui nói...

Buồn ? Có to có nhỏ à !
Chán thật những giọng văn Việt Nam. Cứ nghĩ là số 1 trong trời. Nhà xuất bản không in thì tru tréo lên.In lại nói nhuận bút đói. Buồn quá nhỉ-to quá nhỉ.
Có người lên Sài Gòn thấy đèn hoa mắt-thiêu thân cũng thế- nhớ bạn gọi và....o gặp vì giờ là nhà Văn, nhà báo Nhớn. Xưa báo Tỉnh -báo bé; Buồn cũng bé. Nay Báo Nhớn buồn To ? Phải vậy không ?

truongcongkha nói...

Bà Chị buồn cái gì mà buồn. O bên Mỹ nầy đồ đệ còn buồn không biết sau nói nên lời đây nầy.
Thôi lấy hình củ ra xem vậy.
Chúc cuối năm buồn đầu năm vui nhé.
Kha Yêu

truongcongkha nói...

Bà Chị buồn cái gì mà buồn. O bên Mỹ nầy đồ đệ còn buồn không biết sau nói nên lời đây nầy.
Thôi lấy hình củ ra xem vậy.
Chúc cuối năm buồn đầu năm vui nhé.
Kha Yêu

Tran Kim Dinh nói...

Khả ơi ! Củ của Khả... cũ rồi !

PLMĐ nói...

Chị ơi, đừng buồn chị à. Hãy cố đừng để cái buồn vay ám vì nó sẽ cướp đi những cái ý nghĩa tốt đẹp mà mình sẽ thực hiện trong tương lai. Em nhiều khi cũng chán lắm. Mà mỗi lần chán thì em lại lao vào việc để cho hết chán...HiHi...