Thứ Năm, tháng 11 06, 2008

NỖI ÁM ẢNH KHÔNG CHỈ CỦA TOÀN BAN


Sáng nay họp toàn ban. Sốt nóng nhất vẫn là quy chế thưởng phạt. Trong đó, lỗi chính tả luôn là nỗi ám ảnh thường niên của bà con (!).

Mình may quá, được thừa hưởng một nền giáo dục chuẩn, bởi lẽ hồi đó, mình hổng có học mấy môn tầm phào như may vá, cưa đục, nấu ăn... hay sinh hoạt tập thể chi chi đó. Những chuyện này sẽ hẹn ở một entry sau !

Cũng trong sáng nay, nhận một email của bác Đính. Nhìn hình mà bật cười ha... ha... Bác Đính phụ chú, để có một pano như thế này phải qua 12 công đoạn, kiểm duyệt, nhìn ngó... (!) Nếu chiếu theo quy chế thưởng phạt thì để lọt qua bản thảo 1 phạt 50 ngàn, qua bản thảo 2 phạt chồng lên người quản lý để lọt lưới lỗi này 100 ngàn đồng. Quy chế của tụi tui hổng thấy để lọt đến mức bản thảo 3, 4, 5, 6... 12 như chuyện vừa nêu. Nếu có, tui tin rằng mấy ông nhận in pano phải thường tiền ngược lại quá. Mà cũng hổng chừng, chính mấy đơn vị chủ quản đọc sao, viết vậy hổng chừng.

"Chời chời ơi là chời, sao mà mấy ông lại để chuyện gủi go như dầy xất hiện dậy chời". Hic hic.

Liệu Bảo hiểm Pjico có bảo hiểm cho những gủi go của hậu quả nền giáo dục hổng giống ai hông chời !

1 nhận xét:

Tran Kim Dinh nói...

He he ! Gủi go tiếp nối gủi go ! Nhìn cái bảng bỗng nhớ một người quen bên tây quá chừng !