Thứ Năm, tháng 11 06, 2008

NHÀ THƠ OBAMA


Như lệ thường, chiều nào cũng vậy, độ chừng 5, 6 giờ chiều lại ra đầu hồi lầu 1 nhìn dòng xe cộ tấp nập chạy ngược xuôi cầu Ông Lãnh. Đôi khi chóng mặt, tự hỏi làm sao để mình bơi giữa biển người, biển xe ấy để về đến nhà !

Lại có thói quen ngồi nán lại một chút sục sạo trên mạng lâu lâu một chút chỉ để biển người ấy, biển xe ấy thưa ra một chút. Chỉ vậy thôi !

Cũng đã hai buổi chiều nay, "biển từ" Obama đã vây bủa mọi người. Câu chuyện bên bàn cafe sáng cũng Obama; trưa ăn cơm cũng Obama; họp giao ban cũng lại là... Obama.

Vậy nên chút thông tin cuối trong ngày cũng là... Obama nhé !

Lần nầy là một Obama - nhà thơ !

Hai bài thơ dưới đây được "ảnh" sáng tác lúc 18 tuổi.

POP

Sitting in his seat, a seat broad and broken
In, sprinkled with ashes,
Pop switches channels, takes another
Shot of Seagrams, neat, and asks
What to do with me, a green young man
Who fails to consider the
Flim and flam of the world, since
Things have been easy for me.

Ngồi trên ghế của mình, một chiếc ghế rộng và sụp
Vào trong, đầy những tàn thuốc vương vãi,
Pop đổi kênh truyền hình, uống thêm một
Ngụm Seagrams, nguyên chất, và hỏi
Tôi mắc chứng gì vậy, một thằng tuổi còn xanh
Mà không hiểu ra được
Cái trò bá láp của thế gian, vì
Tôi đã sống quá dễ dàng.

He . . . Stands, shouts, and asks
For a hug, as I shink, my
Arms barely reaching around
His thick, oily neck

Ông . . . Đứng, gào, và đòi
Một cái ôm, trong lúc tôi dằn lại, hai cánh
Tay tôi đưa ra chỉ vừa đủ để choàng quanh
Chiếc cổ mập, nhờn của ông


Underground

Under water grottos, caverns
Filled with apes
That eat figs.
Stepping on the figs
That the apes
Eat, they crunch.
The apes howl, bare
Their fangs, dance,
Tumble in the
Rushing water,
Musty, wet pelts
Glistening in the blue.


Dưới lòng đất

Những hang động dưới nước
Đầy những con khỉ
Ăn những trái sung.
Bước lên những trái sung
Mà những con khỉ
Ăn, thì nghe giòn rụm.
Những con khỉ gào hú, nhe
Nanh, nhảy múa,
Ngã nhào vào
Dòng nước cuồn cuộn,
Những bộ lông hôi hám, ướt sũng
Lấp lánh trong màu xanh.


Thơ "ảnh" có hay không, tôi cũng chẳng biết luôn !

Không có nhận xét nào: