Sài Gòn đang nóng khủng khiếp. Cũng may mà ngày lễ... Hùng King rơi vào cuối tuần. Quảy túi ra Bến Bạch Đằng, vòng vèo sông nước để về chốn xưa. Tàu chạy bạt mạng, mấy thằng Tây chen chúc kế bên to đùng đoàng. Kệ ! Cứ ngủ gà, ngủ gật. Mà cứ mỗi khi buồn ngủ lại càng có nhiều tin nhắn, điện thoại là sao.
Hoá ra, chốn xưa cũng nóng có kém gì Sài Gòn. Tót lên phòng mở máy lạnh 18 độ C, trùm mền kín mít ngủ một mạch đến 6 giờ chiều.
Dẫu cho, trong giấc ngủ chiều lại phải mắt nhắm, mắt mở trả lời biết bao cú điện thoại nữa. Nhưng vẫn cứ định nghĩa rằng - đó là hạnh phúc ! Ơn đời nhé !
1 nhận xét:
Chúc chị có những ngày nghĩ lễ thật thoải mái. Định
Đăng nhận xét