Nghe nói hôm nay là ngày đẹp. Thiên hạ đua nhau xuất hành lấy hên. Phà Cần Thơ kẹt xe dài ngoằng. Nghe đâu mất cỡ 6, 7 tiếng mới được sang sông. Ku Tâm điện thoại bảo về tới S.G ngủ luôn ở nhà dì Ng. và còn biết hỏi mình ở nhà một mình buồn không ? Trời, đầu năm thắm thiết gớm.
Đã xuất hành ngày mùng 2, xuất hành lại ngày mùng 5. Xủ một quẻ. Thầy "điện tóan" bảo - ngày nào cũng đẹp hết ! Chao ơi, cám ơn "thầy" đã cho lòng mình tự thấy bình an !
Hôm này quả là ngày đẹp. Sáng thức dậy với một cái bụng đói cồn cào, cái đầu thì nhức kinh hoàng. Nếu không phải làm điểm báo thì đã không cố lết ra đầu đường sớm đến vậy. Cầm tờ báo, tạt vào Bún Quen. Quán xinh. Quán sạch. Quán rộng. Quán gần nhà. Nhưng tô bún riêu thì dở tệ !
Hí hóay vừa gõ cái bài điểm báo, vừa liếc ngang, liếc ngửa mấy trang web quen, lại thêm mấy ô chát chít. Hèn chi lính gọi í ới vì chờ bài của sếp đến mỏi mòn.
Thay được xống áo, make up một tí thì bạn bè đang ngồi chờ đã gọi điện mắng té tát vì cái tội chảnh ! Ừ, thì ngày đẹp muh. Cho chảnh một tí đi.
Tám chuyện nọ, chuyện kia. Cả câu chuyện về... Terrace ! Chiều bị nhỏ bạn áp tải đến nhà để nó "khai hóa văn minh" cho mình khi thấy cái Ipod Touch hiện đại nhường kia, cái bikini màu hồng điệu đà đến vậy mà trong ruột trống trơn. Hi hi, trong khi nó đánh vật với cái bikini hồng thì mình kịp lục lọi lấy được 3 cuốn sách, 1 dĩa phim và cả 1... hộp Nivea ! Công nhận ngày tốt thật ! Luôn cả chuyện lấy luôn số nhà của "anh" T.T.Sang để... gọi taxi cho nó tiện !
Chiều tạt lên nhà sếp. Khoe với sếp cây lan ngọc điểm của mình đã khai hoa sau 2 năm bỏ lăn bỏ lóc trên sân thượng. Sếp bảo, lan này còn có tên là Nghênh Xuân vì hoa chỉ nở vào mùa Xuân. Sếp còn bảo, hoa trắng như vậy là rất hiếm, rất may mắn, mùi hương rất đượm. Mình tí tởn khoe với sếp rằng quả tình hên thật vì hôm qua óanh bài ăn tiền quá trời. Sếp gầm lên - Mi chết với ta, sao dám bài bạc ! Hi hi. Tết nhất muh !
Tối, đi ăn món Huế với "bạn gái". Nghe hắn giải thích loằng ngoằng cái vụ không đâu vào đâu trước Tết. Chuyện đã qua rồi thì thôi đi.
Vẫn còn sớm. Lại đi mat-xa.
Tản bộ trên phố gần nhà. Thấy đường vắng tanh. Giá như S.G lúc nào cũng như vậy.
Ngày mùng 6 Tết trôi qua cái vèo.
Nhẹ nhõm !
Mà biết có nhẹ nhõm thật hay không !
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
1 nhận xét:
HiHi. Chị Hạnh viết hay quá. Em đọc mà cười hoài. Em nhà cũng có trồng Ngọc Điểm. Đợt đi đám ma mẹ thằng trong đội tình nguyện Mùa Hè Xanh ở Quảng Nam mới biết thêm tên mới là Nghênh Xuân. Lạc hậu ghê...HiHi.
Đăng nhận xét