Hoá ra entry “Thời sự gia đình” được mọi người hưởng ứng quá thể. Tối nay, bữa ăn kéo dài đến tận 8 giờ tối cũng chỉ xoay quanh chuyện ăn của mấy thằng nhỏ. Bắt nguồn cũng từ nồi lẩu mà Chế Hai dành nấu. Hừm, biết gọi tên là lẩu gì bây giờ, chỉ biết có tôm, có mực, có thịt bò, có rau tá lả. Nồi nước súp thì hơi mặn mặn, hổng ngọt, hổng chua (!). Nhưng… “tinh thần gia đình” muôn năm ! Thế nên, ai nấy đều húp sì sụp, ra điều ngon lắm. Chế Hai thấy vậy nở nụ cười mãn nguyện và nói – Mai tao tiếp tục đi chợ nấu ăn cho – hai thằng nhỏ méo mặt mà… cười. Riêng ta thì ngay mai đi Bến Tre rùi, hai nhỏ cố gắng “thưởng thức” tiếp nghen. :( :( :(
Nhân đà, Chế Hai nói: “Hổng nhờ tao nấu cháo trắng tập cho thì đừng mong cu Bách mập mạp, khôn lớn cỡ này”. Tiện thể, T.Tâm thú thiệt: “Cô Hai ơi, mấy lần hổng có chế, con lén lén cho thằng Bách liếm sô cô la với liếm kem đó cô Hai. Còn hôm trước, chế hổng cho nó gặm đồ chơi vì sợ dơ, thấy vậy con đưa… ngón tay của con cho nó gặm luôn”. Ặc Ặc. Hà Giang ơi, Hạnh đang cười muốn nghiêng ngả ! Nghe tiếp nghen, cô Hai nghe T. Tâm nói liền… cười rạng rỡ dặn thêm: “Lần sau con ăn cái gì mà cu Bách đòi thì con cứ đút nó ăn cho cô Hai. Nó thiếu cái gì thì mới đòi cái đó. Vậy chớ bà nội thằng Trường có ăn bột dinh dưỡng gì đâu mà cũng sống tới 95 tuổi” ! Cười tiếp tục !
Nguy to rồi. Chuyện nuôi cu Bách đang có nguy cơ đi từ thái cực này sang thái cực khác mất thôi. Cứ cái đà này thì chỉ 3 tuần nữa thôi, đảm bảo sẽ có một entry hấp dẫn, lâm ly. Chờ nghen !
Nhân đà, Chế Hai nói: “Hổng nhờ tao nấu cháo trắng tập cho thì đừng mong cu Bách mập mạp, khôn lớn cỡ này”. Tiện thể, T.Tâm thú thiệt: “Cô Hai ơi, mấy lần hổng có chế, con lén lén cho thằng Bách liếm sô cô la với liếm kem đó cô Hai. Còn hôm trước, chế hổng cho nó gặm đồ chơi vì sợ dơ, thấy vậy con đưa… ngón tay của con cho nó gặm luôn”. Ặc Ặc. Hà Giang ơi, Hạnh đang cười muốn nghiêng ngả ! Nghe tiếp nghen, cô Hai nghe T. Tâm nói liền… cười rạng rỡ dặn thêm: “Lần sau con ăn cái gì mà cu Bách đòi thì con cứ đút nó ăn cho cô Hai. Nó thiếu cái gì thì mới đòi cái đó. Vậy chớ bà nội thằng Trường có ăn bột dinh dưỡng gì đâu mà cũng sống tới 95 tuổi” ! Cười tiếp tục !
Nguy to rồi. Chuyện nuôi cu Bách đang có nguy cơ đi từ thái cực này sang thái cực khác mất thôi. Cứ cái đà này thì chỉ 3 tuần nữa thôi, đảm bảo sẽ có một entry hấp dẫn, lâm ly. Chờ nghen !
(chú thích ảnh: bà cố và bà ngoại cu Bách đang gỡ cua nấu bánh canh cho hai cậu)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét