Thứ Tư, tháng 5 14, 2008

CÁNH ĐỒNG DĨ VẴNG - THƠ NGUYỄN VIỆT CHIẾN

I
Người đàn bà đi vào buồng ngủ
Trên mặt gối của nàng
Có tiếng sột soạt trở về của cánh chim đêm
Mùi cỏ khô trên cánh đồng dĩ vãng

II
Em như rừng lạ đêm dài
Hoang vu môi mắt mệt nhoài chúng ta
Em như sông mật phù sa
Ngực ăm ắp thở thịt da mùa màng

III
Khi em bỏ đi
Con ngựa hoang
Ngủ trong lòng đêm rỗng
Mơ những giấc mơ thủy tinh

IV
Người đàn bà đêm nay giặt áo dưới bến sông
Hơi thở da thịt em
Làm cho nước có một mùi vị khác
Làm cho đất có một mùi vị khác
Làm cho sông có một mùi vị khác
Làm cho tháng năm có một mùi vị khác

Em là chiếc chum cong bằng đất nâu
Đựng trong mình tuổi thanh xuân của nước

V
Mấy chiếc que đan sờn cũ
Kiên nhẫn tìm đường cho sợi len thô
Đem hơi ấm chở che lồng ngực người đàn ông cô đơn
Nhưng anh ta đã phản bội
Người đàn bà của những năm tháng cũ.

Không có nhận xét nào: