Thứ Hai, tháng 5 12, 2008

BUỒN

Chiều nay, anh Việt Chiến từ biệt gia đình vào… trại giam ! Một kết cục buồn cho vụ PMU. Những chuyện trước đây thường thể hiện trong bài viết của Chiến nay lại là trình tự những gì xảy ra với bản thân anh. Một đồng nghiệp ở Vietnamnet đưa tin anh Chiến đã điện thoại về cho vợ rằng: “Chiều nay em đừng đón thằng cu về nhà !”.
Hôm qua, tôi đã có một chuyến đi chơi thật thư thả với anh Chiến, với tòa soạn Hà Nội tại Hồ Núi Cốc, Thái Nguyên. Thằng cu mới 5 tuổi con anh thật hồn nhiên khi bảo rằng: “Ôi, trong các anh chị ở đi chỉ có mỗi con chưa có người yêu”. Anh đã kịp chụp cho vợ anh những tấm hình thật đẹp bên lưng chừng hồ núi Cốc. Anh còn trêu vợ anh: “Úi giời, vợ tôi cười sao mà cứ láo nháo những răng là răng”. Bây giờ thì chị ấy đau khổ đến mức nào !
Cũng trong chiều hôm qua, tôi, anh Chiến và sếp Ph. đã đồn đoán với nhau rằng bao giờ thì xảy ra chuyện này. Nhưng không ngờ là nhanh đến vậy ! Cứ ngỡ là phải 1 tháng nữa, khi Quốc hội đã họp xong
Đã có nhiều chuyện cứ như là điềm báo. Tôi chụp một tấm hình khi anhh Chiến đang thắp hương bên bàn thờ Phật tại Hồ Núi Cốc và lòng thầm khấn mọi chuyện sẽ qua di. Uống với nhau một ly rượu, tôi bảo anh Chiến uống hết ly và nói: Biết ngày mai mình có dịp uống với nhau nữa không anh ! Bây giờ thành chuyện thật rồi đó anh Chiến ơi !
Anh Chiến là nhà thơ, vốn nhạy cảm vô cùng. Nhưng hãy vững lên anh nhé ! Biết chia sẻ với anh điều gì bây giờ.
Buồn quá !

Không có nhận xét nào: