Chủ Nhật, tháng 11 25, 2007

NGẪM NGHĨ MỘT TRĂM LẦN


Mười ngày nay blogspot dở chứng. Không vào, không ra, không nhìn thấy gì hết ! Trong khi đó đã có bao nhiêu dự định, bao nhiêu nhiêu suy ngẫm sẽ đưa lên entry thứ 100 nầy. Loay hoay, rị mọ. Kết cục, nhập viện 121 để mình và tay bác sĩ trưởng khoa … 4 mắt trợn trừng nhìn nhau (phụ chú một tí: hồi nào tới giờ chưa ai nhìn mình… với cự ly gần đến vậy !).

Ra về với bệnh án viêm kết mạc cùng với 2 chai nhỏ mắt, 2 vỉ thuốc của 4 nhà sản xuất: Mỹ, Hàn Quốc, Ấn Độ, Việt Nam ! (Lại phụ chú một điều khác: tay bác sĩ khi hỏi han “thân thế” bệnh nhân bèn ghi thêm tên chai thuốc nhỏ mắt thứ 3 – Cats Yey – và nói là hiếm lắm, nhà thuốc bệnh viện có lẽ không có. Mèn ơi, mình đã đi gõ cửa tất tật nhà thuốc sang hèn lớn bé nhưng nơi nao cũng lắc đầu. Google cũng lắc đầu chào thua với cái tên thuốc này luôn !).

Không biết vì cái toa thuốc hợp chủng quốc này hay vì bữa nhậu xả stress tối qua tại đảo Sư Tử mà sáng nay mình lại có thể âu yếm nhìn… em Flatron mỏng dính yêu kiều với cự ly còn gần hơn nhìn tay bác sĩ trưởng khoa ! Blogspot cũng tạm thời thôi dở chứng. May quá !

Mắt đã sáng. Xa lộ ảo đã thông. Vậy mà bao nhiêu ý tứ đều bay biến theo mây, theo trời. Mười ngày qua, mỗi ngày mỗi suy ngẫm, mỗi ngày một ưu tư. Cứ nghĩ mình sẽ viết như vầy, như vầy. Giờ thì trống rỗng. Mà thực ra điều mình nghĩ thì có viết được không !
Vậy mới biết dù cho đã ngẫm nghĩ một trăm lần cũng có chắc gì đâu !

Không có nhận xét nào: