Thứ Năm, tháng 8 16, 2007

CHƠI CHỮ QUÁ DZẬY MẤY CHA !

Hổm rày coi bộ mấy cha phát ngôn trên báo chí khoái chơi chữ dữ dội à nghen.
Hôm trước, một sếp ở quận Hải Châu, Đà Nẵng thì hổng muốn gọi kiếm là... kiếm. Theo lẽ của chả thì "cái vật này" hổng có nhãn mác - rứa thì mần răng mà gọi là kiếm được đây (!). Theo đà nầy, mai nầy mấy tay giang hồ bị lập biên bản với hành vi dùng mã tấu chém người coi bộ hơi bị căng nghen - cách chi thì cũng phải tìm cho ra nhãm mác mới khép tội chớ !
Sáng nay, báo chí lại cho hay một sếp ở Bình Dương thì gọi súng là... "một loại công cụ hỗ trợ" - dẫu cho sếp này cũng công nhận "một loại công cụ hỗ trợ" này đã bị... cướp cò (!).
Tất cả sự chơi chữ này đều bắt nguồn từ một "quý tử". Tôi chẳng muốn bàn sâu vô chuyện này, đọc báo cũng đủ hiểu. Nhưng quả tình nhìn tấm hình "quý tử" này mặt mày kinh khỉnh, điện thoại bất cần đời trên các mặt báo cũng đủ ứa gan.
Cứ nghĩ mãi nếu thay vào đó là con mình, là cháu mình, là em mình thì sao ?
Tôi nhớ cách đây độ một năm, mua cho thằng con cái máy nghe nhạc MP3. Trưa đi làm về trời nắng chang chang thấy "a chự" vẫn đứng nhịp nhịp giò trước cổng rào, mình mẩy lắc lư theo điệu nhạc, cái tai nghe thì ló ra từ túi quần. Ứa gan ! lôi vô sạc cho một trận. Thằng con ngẩn tò te vì theo nó hiểu bạn nó đứa nào cũng vậy cả. Nhưng trời ơi ! xứ Việt mình có những chuẩn mực đạo đức khác hẳn. Không gò những ứng xử nhỏ nhất thì khó lòng lường được hậu quả sau nầy.
Không hiểu sao, đến tận giờ tôi vẫn nhớ như in hai cô giáo giáo già của tôi - cô Nê, cô Đóa dạy lớp 1, lớp 2 trường Đoàn Thị Điểm, Huế. Mỗi khi vào lớp, hai cô đều lấy cái trước làm bằng tre lên nước bóng loáng gõ một cái chát xuống bàn, mỗi lần gõ là một lần chúng tôi thót hết tim, gan và gào lên thật to - "Tiên học Lễ, Hậu học Văn". Chỉ có vậy thôi, lập đi lập lại mà tôi vẫn giữ y nguyên cảm giác vừa sợ, vừa cung kính đến giờ. Cách đây hai năm, trở lại thăm trường cũ. Vẫn còn nguyên những gốc phượng, những giàn bông tigon, những phòng học cách đây 35 năm tôi đã ngồi. Lạ là tôi vẫn thấy sợ, thấy run khi bước vô cổng trường !
Lan man một chút trước đi xả hơi cùng bạn bè Tòa soạn.

Không có nhận xét nào: