Thứ Tư, tháng 8 20, 2008

NHẤM NHÁP KÝ ỨC

Chiều, ngồi với bác K., bác Đ. Pha một bình trà, nhâm nhi kẹo bánh miền Trung. Thấy ngon lạ lùng. Bác K. bảo bởi nó là ký ức.
Lan man đến chuyện định một ngày nào đó để chia tay. Ôi chao, mới đó đã mười năm. Thời gian cứ như là một chớp mắt.
Biết bao là ký ức. Ngay cả giây phút hiện hữu thì mai này cũng là ký ức.
Rồi một ngày nào đó, ngồi bên một khung cửa sổ mới mình cũng sẽ… “kéo rèm cửa” tập 2 để nhấm nháp cái ký ức của hôm nay đây.
Ừ thì đến đó hẵng hay !

Không có nhận xét nào: